Mình có một cậu bạn là luật sư, da đen nhẻm, hay cười, ham đọc sách. Vốn là mình chơi với ông anh song sinh (ra trước 15’) của cậu ấy, cơ mà tụi song sinh giống nhau ngoại hình lẫn tính nết, thân với một thằng thì cũng kết luôn thằng kia.
Ngày cậu ấy khai trương văn phòng, mình chạy vội đến. Không hoa hòe, chỉ với một phong bì nhỏ (mình vốn thực dụng). Lần sau ghé lại, thấy chiếc phong bì ấy hãy còn y nguyên trong tủ kính đựng sách. Hỏi thì cậu ấy cười hì hì: “Để đó lấy hên”. Và rồi khi bạn nhận ra có người coi trọng tình cảm của bạn hơn tiền bạc của bạn là lúc bạn thấy mình vô cùng may mắn.
Giờ văn phòng đặt nơi nhà riêng của bạn (hẻm nhỏ, phố nhỏ, nhà nhỏ bạn tôi ở đó…). Rồi bạn dụ mình đến chia sẽ kiến thức với mấy em sinh viên và người quen của bạn. Mới biết bạn phải thuê ghế, mua nước, photo tài liệu…mà một xu của sinh viên bạn cũng không lấy. Nhỏ mà không nhỏ.
Dạo này bạn loay hoay với mấy vụ chết người khi còn ở trong trại giam (nghi bị công an đánh). Toàn ở Dak Lak, Kon Tum, Play Ku xa tít. Bạn kể đôi khi sáng bắt xe đi, chiều vội vả về vì đêm hôm sợ “người lạ” (dạng như ngư dân ta sợ “tàu lạ”). Bạn nói nhìn ảnh khám nghiệm tử thi nhiều lúc cơm ăn không ngon nữa. Tưởng bạn lượm nhiều tiền lắm, hóa ra toàn vụ…miễn phí. Không giàu mà giàu.
Sinh viên còn ngồi ghế nhà trường nên có nhiều bạn (chứ hổng phải “bè”). Ra trường mới biết networking là kỹ năng cần thiết. Vậy là đi sự kiện, add friend trên Facebook, phát name card khí thế…để biến người lạ thành quen. Rứa răng (tiếng miền Trung nghĩa là “thế sao”) giờ còn chung lớp chung trường không kết bạn? Giờ bạn học sau này là đối tác, khách hàng, đồng nghiệp, xếp-lính. Nhưng bạn với nhau chỉ bền vững khi chơi chân thành. Tây có câu: “It takes time to know what a real friendship is”.
Cơ mà hình ảnh của bạn hồi đi học sẽ in đậm trong tâm trí của bạn bè. Giỏi, nhạy bén, hòa đồng, dễ thương, thật thà hay đểu, keo kiệt, lười, lợi dụng, giang hồ là do bạn tạo dựng và khó thay đổi trong cách nghĩ của bạn bè (mình phải mất mấy năm mới chỉnh được hình ảnh của mình trong mắt đồng môn đại học). Ngược lại cũng đừng giữ khư khư ấn tượng của mình về một người, tốt nghiệp rồi trường đời sẽ dạy người bạn ngày xưa khôn lớn hơn hoặc cũng có thể làm hư bạn ấy.
Rứa nhé. Bữa nào tâm sự tiếp. Giờ viết email, nhắn tin hỏi thăm mấy người bạn cũ đây. Chứ lâu quá không liên lạc, bỗng dưng alo thì thường hay bị xếp vào ba dạng: vay tiền, bán hàng đa cấp hoặc mời cưới