Hôm nay chép bài thơ và chụp tấm hình này tặng cả nhà, cũng là để giới thiệu phóng sự ngắn về Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh:
“Xuân đi hoa rụng rã rời
Xuân về hoa nở nụ cười thắm tươi
Thoáng qua trước mắt việc đời
Trên đầu mái tóc bạc rồi không hay!
Xuân tàn, hoa hết? Lầm thay!
Đêm qua sân trước nhành mai nở bừng!”
(Thơ Thiền sư Mãn Giác, Đại đức Quảng Ðộ dịch)
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và thầy Quảng Độ không đợi xuân tàn mai mới nở hoa mà suốt tuổi thanh xuân cho đến khi già họ luôn nở bừng hoa như thế. Cả hai người đều là “Vô Úy Thí Giả” – người giúp người khác hết sợ hãi.
Một phóng sự đáng coi, một cuộc đời đáng nhớ trong những ngày “Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng“:
https://youtu.be/rVNywbWBve8